Năm nọ, lối tháng ba, nhằm tiết thanh minh, nơi nghĩa địa Gò-Công thiên hạ tới lui nô nức. Dập diều nử thủ nam thanh, lũ bảy đoàn ba kéo nhau đi tảo mộ: Kiều-Tiên, Kiều-Nga và Văn-Sinh củng là một bọn trong nhóm người vừa mới kễ trên. Nguyên cô Kiều-Tiên, Kiều-Nga và chàng Văn Sinh đây vốn là con ông Trần-bá-Phước, người quê quán tại Saigon. Ai củng đều biết ông bà là người hào hiệp lại hay tích đức tu nhơn. Cho nên những người ở miệt Chợ-Đủi đều gọi ông là Văn- Vương tái thế. Cô Kiều-Nga nhan sắc mặn mà, ngư trầm lạc nhạn. Cái vẻ đẹp tự nhiên của cô làm cho nhiều người phải trầm trồ khen ngợi. Còn nói gì cô Kiều- Tiên, thôi thì tuyệt sắc giai nhơn, dầu cho ai có cái tài hội họa đến đâu cũng không thể tõa cái đẹp của cô cho hết. Lưng ong da phấn, mình hạt xương mai; bàn tay mủi viết, gương mặt chử điền má núng đồng tiền chơn mày vòng nguyệt. Ai Bẻ Hoa Cuốn 1 NXB Bảo Tồn 1938 Phong Vân 64 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ypEbnpcSlCYTLgNAq7AdjPa_SMaf4ev8https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1