Mưa lai-rai, gió hiu hắc, một mình cùng cốc rượu đế làm bạn trong lúc mùa đông, dở tờ báo ra xem chưa hết trương đầu, bỗng có tiếng ô-tô ngừng trước cửa. Ai đến thăm tôi đây? Vừa buông tờ báo xuống bàn thì khách đà đến cửa. “Ấy, anh Cường!” Tôi vừa gọi vừa đưa tay chào. Khách mặt mày vui-vẻ, nắm siết tay tôi lại rồi cất nón, ngồi phịch xuống ghế. Trong lúc tôi còn học lớp nhứt trường Sơ-đẳng Cần-thơ, thì tối cùng anh Nguyễn-hiệu- Cường “se” với nhau lắm ! Chúng tôi ăn đồng bàn, ngủ chung giường, học một thầy, cùng xem hát, cùng đá banh; đến đâu cũng vậy, mà làm gì củng vậy, không rời nhau nữa bước. Tưởng là keo sơn gắn bó, cùng nhau nhành quế tay vịn, nào hay năm ấy thi Sơ học, tôi rớt tuốc, còn anh lại chiếm bản vàng, làm cho hai đứa tôi, kẻ ở người đi, xiết bao thương nhớ. Tôi ở lại trường Sơ-đẳng Cần thơ mà đua tranh còn anh thì vào trường Trung-đẵng Sàigòn. Ai Giết Người Cuốn 1-4 NXB Xưa Nay 1933 Nam Hồng 110 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/drive/folders/1_SP7rJCg9Y1MAI1mpTItuv6GhPqX1Abphttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1