NGA NÓI: Rắt rối quá biết liệu làm sao, bây giờ đây, tiền phòng đã tới tháng rồi, hai tháng trước đả chưa trả, đến nay chồng thêm một tháng nửa rồi mới làm sao, hẹn cách nào cho được, mà ông chủ nhà ngủ này thiệt gắt gao mỗi lần đòi tiền mình không trã, ông nói nhiều tiếng thiệt nặng nề hết sức chịu lụy nỉ non, ông củng không biết tội nghiệp. VINH NÓI: Tôi thiệt hết sức buồn rầu, chạy lo chơn không bên đất nhưng không biết vận mạng gì mà cùng quả, mình có nghề họa hình mà khổ nồi hỏi đến ai họ củng chẳng mướn cả. Tuy vậy thân tôi dầu muôn cay ngàn đắng cũng chẳng sả chi. Chỉ thương chị mình là bực quyền qui trăm anh vì thương tôi nên bỏ nhà cùng tôi trốn đi như vầy, đến đồi phải làm cãnh trụy lạc lầm than khiến cho tội không biết bao nhiêu là đau khổ. CHỦ-NHÀ NÓI: Nay là một tây rồi, thầy có lẻ thấy chở, thôi tới tháng này nữa là ba tháng hết thấy 120$00 thầy cô làm ơn trả giùm tôi bây giờ đi. (Vinh và Nga nhìn nhau rồi lắc đầu, chắc lưỡi chớ không biết nói sao). Ai Là Bạn Chung Tình NXB Bảo Tồn 1938 Huỳnh Thủ Trung 42 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1LCYlf5GgvEnpRBR-es6cTAj-Q8N8sf21https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1