Thầy Nguyễn-hữu-Nghỉa, cựu sanh viên trường Khương hữu Phụng Vinhlong sau đồ tốt nghiệp giúp việc nơi ly Giáo-huấn tại Sadec, vì bệnh họ lao nên nhà nước buộc thầy phải thôi, sợ truyền nhiễm cho học sanh. Sau khi thầy đặng giấy của sở Học-chảnh dạy thầy nghỉ, vợ chồng cùng nhau lo thu xếp đồ đạc về quê hương tại làng Tân-an-trung (Sadec) mà dưởng bịnh. Than ôi! Một trang thanh-niên đủ tài, đủ trí, đủ tư cách ở đời có thể giúp ích cho xã hội đặng, nhưng mà rủi sanh nhằm nhà hàn-vi, lại có chút học thức, vài nào tránh khỏi cái nghề vô lòn ra củi I Mà cực nhứt là nghề gỗ đầu trẻ, tại nghề của thầy làm cho thầy phải đau nhầm chứng bịnh ghê gớm; mỗi lần thầy ho, hề khạc ra thì có máu pha lẫn với đàm, lần lần thầy xanh xao vàng vọt, biếng nói, biếng ăn. Ái Tình Cao Thượng NXB Tín Đức Thư Xã 1933 Nguyễn Hoàng 32 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/18ztg9dKmSe5tkbtwz8IuO08O_dxSR6RHhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1