Gió hiu-hắc đêm đông vắng-vẻ, Đối cảnh tình dạ thể kim châm, Nhớ đến em quặn thắc ruột tầm, Nghỉ đến việc trăm năm hoài cảm. Anh cũng muốn làm lờ bỏ lảng, Đặng trau dồi hai chử công danh, Nhưng thảm vì lòng nặng chữ tình, Nên khó nỗi hàm thinh để dạ. Sẵn bút mực vội-vàng tay tả, Tỏ nồi niềm cho thỏa tấm lòng, Kể từ ngày hứa việc tình chung, Khiến anh phải nửa mừng nửa thảm: Mừng là đặng hữu duyên gặp bạn, Chử sắt-cầm én nhạn đẹp tình, Trước sau chi cỏ thuở nên thành, Buổi tương ngộ em anh định chắt: Thảm là thảm kẻ Nam người Bắc, Đã bảy trăng vắng bặt vãng lai, Cách đôi miền sông núi xa thay, Chẵng gần gủi hằng ngày thăm viếng, Trót đã lở thề non hẹn biển, Khiến lòng anh quyến luyến nhơn tình, Ngặc bởi vì lo việc sử-kinh, Chia Ngưu-Chức cam đành ôm thảm, Nhớ đến bạn trăm bề xúc cảm, Nơi Học-đường bõ lảng khó bề. Nóng lòng này mới gởi tin về, Cho em đặng thấu tình vàng đá. Ân Tình Thơ Cuốn 2 NXB Xưa Nay 1935 Vỏ Xuân Trinh 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1FA7VKzzf-lxJA5ggk3BSI4qP1EPTLnz_https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1