Trong một vùng cây tịch mịch, non núi um tùm, ở Ấn Độ người ta thường gọi là rừng Gia-Đồ vì gần núi Gia-Đồ (Gaya). Trong đám rừng rậm rịch ấy có những chỗ lang ác thú gớm ghê thường hay ấn vào đấy, mà cùng chính là cái vỏ trụ của loài thú dữ. Không một ai dám léo hành vào ! Ta nói thế thì thua ngay vậy. Gì thời bây giờ trong lúc đêm hôm ở xa trong vào đám rừng ấy ngó thấy một ngọn lửa leo lét khi tỏ lúc mờ. Ngọn lửa đó là cái biễu hiệu nơi dinh thụ của anh chàng Bạt-Ba (Vâchpa). Bạt-Ba người ốm mà cao, da nam đen như sắt, con mắt sáng như sao, thường cởi một con ngựa bạch ruộng rẫy vào đảm rừng ấy, đói thì ăn trái cây khác uống nước suối ! hồ lang ác thủ gặp anh chàng Bạt-Ba đều co đầu rút có lấy làm sợ hãy lắm. Một hôm trời trong trăng tỏ làu làu, anh chàng Bạt-Ba buồn bực ra vào ngó lên vùng nguyệt tròn do trong ngần sáng suốt lấy làm tốt đẹp lắm. Anh Chàng Cỡi Ngựa Lên Trời Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1931 Việt Đông 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1aFTWzI00Zr4f2gDzI9YsOG7L0PhZUPBAhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1