Ra đến đường cái, gã quay lại nhìn khám đường với một vẻ lưu luyến. Dầu sao, gã cũng đã sống ở đấy tròn ba năm. Gã có cảm giác như mình vừa đi hết một chặng đường. Ở đấy gã đã bỏ lại nếp sống quen thuộc, những người bạn thân, những kẻ đã chia xẻ với gã từng tô canh, điếu thuốc. Gã nhìn cuộc sống ồn ào ngoài đường phố một cách bỡ ngỡ. Ánh sáng chan hòa trên những bảng hiệu sặc sỡ, trên lùm cây xanh và trên mặt đường lầm bụi. Gã tần ngần đứng ở đầu đường. Trên tay gã vẫn lúc lắc cái tủi vải. Cơ nghiệp của gã chỉ vỏn vẹn còn một bộ quần áo, một xấp vở nguệch ngoạc chữ và hình vẽ mà gã đã học trong tù, một tờ giấy bạc một trăm và một xấp giấy chứng nhận sự tự do của gã. Gã nghĩ đến người vợ trẻ đã tiếp tế cho gã hơn nửa năm trời, hồi gã mới bị tuyên án. Từ đó về sau, nàng bỏ mặc gã với số phận hẫm hiu mà gã phải gánh chịu. Ánh Sáng Công Viên NXB Ngày Nay 1963 Nhật Tiến 123 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1IgmPspx1Y_iOl8lu3yN6fE_RMFniyZiohttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1