Hoàng-thiệu-Minh tuy là mồ côi. Song nhờ có chàng Lý-hùng-Sanh là bạn thiết lo lần dùm, nên đến ngày thành hôn, thật là long trọng, chàng chẳng xiết vui mừng, nhưng đến buổi nhập phòng, thì vô cùng thất vọng, bởi nàng cứ năn nỉ từ chối chưa chịu cùng chàng chung gối. Tức mình chàng hỏi, thì nàng trả lời rằng: Chàng ôi! lễ em nói thiệt ra, thì chàng lại thất vọng vô cùng. Song thủ vậy được làm người bợ chơn trục của chàng, còn hơn xảo ngoa mà thất vọng kia củng là thất vọng. Ấy bởi thiếp chưa có thương chàng, mà từ nhỏ đến giờ, ngoài lòng thương cha mẹ, thiếp chẳng hề biết thương ai cả. Chàng hỏi tiếp, đành vậy, còn ưng tôi làm chi? Nàng rằng: nhà thiếp nghèo hèn, nhà chàng giàu có, cái số nợ kia, thiếp vì chữ hiểu mà ưng!!! Nghe qua chàng nhìn sững vợ mình, dường như kiếm xem Từ nét mặt, rồi ríu ríu bước ra, không hề nửa tiếng. Áo Người Quân Tử Cuốn 2 NXB Đức Lưu Phương 1932 Phạm Đình Khương 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Adn1Us573xBPfcMudzAy7a2pjAaV3dMJhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1