TIỂU-ĐỒNG NÓI: Thưa cậu, chẳng hay bài thi đó của ai mà cậu ngâm luôn miệng, coi bộ cậu thích lắm thì phải ? Còn nàng mà cậu khen đó là nàng nào vậy a cậu? QUÂN-THOẠI NÓI: Nàng đó chính là Song-văn tiểu thơ tự là Thôi Oanh-Oanh đó. Còn bài thi cậu mới ngâm, tức là thi của nàng họa lại. Nguyên đêm hôm trước, trong khi hai mẹ con nàng và cậu cháu ta còn ở tại nơi chùa Phổ- Cứu đặng chờ bạn của cậu là Bạch-Mả Tướng-Quân đến trừ giùm tướng giặc Tôn-phi-Hổ nó mong bắt Thôi tiểu-thơ về làm vợ thì Thôi Phu-nhân có hứa rằng : “ Nếu ai lui được quân giặc thì Phu-nhân sẽ gả tiểu-thơ cho.” Vì vậy mà cậu mới nhờ bạn cậu đem binh đến cứu nạn giùm. Khi còn chờ đợi, gặp lúc đêm khuya trăng tỏ, cậu mới ra nơi lệ- viên xem hoa thưỡng nguyệt, kiến cảnh sanh tình, hồn thơ lai láng, ngẫu hứng. Ấy Ai Hẹn Ngọc Thề Vàng NXB Xưa Nay 1932 Ngô Vĩnh Khang 44 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1x1i2A_UplmT3vADt8e3INYQ_MZWRYu3Qhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1