Bà Ấp Khảo Nói: Than ôi! Từ vương phụ vủ lý thành thọ khôn, tấm lòng này dường nung nấu đêm ngày, phụ vương ôi! Nhắc đến cha chi xiết đắng cay, xuôi con trẻ nhớ thương lụy nhỏ Cha ôi! Cha vì rủi mắc lòng ưng sa lưới thỏ, con bao dành, ngồi trưởng phụng dựa các lân, chiều chiều xem mấy cụm mộ vân, lòng luống những ai hoài non nước. Bây giờ đây. Ca Vọng Cổ Liệu chước nào lo âu giải cứu. Cứu cha ta ra khỏi chốn lưới thỏ lòng ưng, Kẻo ta đây đau khổ, lắm cái chỗ nảo nùng. Nghĩa cha con gánh nặng thật không cùng, Càng xét đến xuôi trong lòng như nấu chẳng khác nung. Cha ta thì nơi vủ lý thành hôm mai thọ khổn. Ta nở da an ngồi nơi trưởng phụng dựa các lân. Bà Ấp Khảo Dạy Đờn NXB Bảo Tồn 1935 Nguyễn Bá Thời 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/14LJl7q6aQ9Zkx9eEU-PHmSGv41S7eI7Fhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1