Thuở xưa, trong đời thần tiên, có một đứa nhỏ mồ-côi, tên là Thanh-Tùng, một mình ở trong cái lều bên cạnh rừng Bạch-Trúc, kế bên sông Hoàng-hà, nó nghèo mạt nên buộc lòng phải đến làm mướn với một tên thợ rèn. Từ sớm đến chiều nó phải nướng và đập sắt, tuy làm việc suốt ngày như vậy mà nó chĩ lãnh được vài xu của chủ, còn bị rầy rà dàn-thúc là khác. Chủ nó thường nói:« Mày rất có phước mới được tao dùng, nếu chẳng có tao mày đã chết đói». Nhiều khi tức lý nó muốn chỏi lại: “Nếu ông có trả cho tôi mỗi ngày vài xu, thì tôi mới nướng sắt cho ông suốt ngày chở phải lấy không của ông đâu!» Nhưng nó là một đứa không biết tùng phục nên nó không hề chống lại vì nó nghỉ bao nhiêu đó cũng đủ an-ủi lòng. Một ngày kia, nó lấy làm chán-nản với cái nghề khổ nhọc ấy, nhứt định thôi, không làm nữa để đi tìm việc khác có lẽ khá hơn, nó liền xin thôi, lập tức khởi hành, mang theo chút ít hành lý, đi về hướng đông. Ba Người Bạn NXB Huỳnh Văn Dư 1937 Ngọc Sơn 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1no6gFV5ewRNr5oFZXOZfGVxJH9-AJe8Nhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1