Bước đầu viết ra ít nhiều suy nghĩ, nghiên cứu, xúc cảm về ba thi hào dân tộc: Nguyễn Du, Nguyễn Trãi, Hồ Xuân Hương, tôi tự biết mình có một yêu mến, một say sưa đầy rẫy. Cái yêu, cái sau đó không phải là cảm tính xốc nổi, mà là một sự chiêm nghiệm, ngẫm nghĩ có ý thức; như đối với Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương chẳng hạn, là một tấm tình theo đuổi đã mười lăm, hai mươi năm. Một chỗ yếu của ba tiểu luận này, là tôi chưa trình bày đủ mức về những khuyết điểm của các nhà thơ trên, chưa phân tích cho đủ những hạn chế mà thời đại của họ bắt họ phải chịu. Với sự hiểu biết của tôi hiện nay, tôi xin dè dặt trong những phần này; chúng ta đâu có sợ chân lý ; các nhà thơ kia không cần ta phải che đậy cho họ; nhưng tôi nghĩ rằng riêng tôi, tôi cần có thêm thì giờ « quay bút bảy lần» trước khi viết “ản» của họ, và tôi sự mình lâm vào cái cảnh Ba Thi Hào Dân Tộc-Nguyễn Du, Nguyễn Trãi, Hồ Xuân Hương NXB Văn Hóa 1959 Xuân Diệu 148 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Ux0ECOXECDEIUbRyG9NjGC5G-m9MpLUShttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1