Trên con đường dài bên cạnh đồi Mai phục, nổi bật lên một chấm đen, lớn lần... rõ lần. Đó là một lão hán ngồi trên lưng con tuấn mả, với khuôn mặt đanh thép, dưới cằm chòm râu đen mượt phất phơ theo chìu gió, đầu vấn khắn võ sinh, minh mặc ảo võ màu huyền tay săn lên để lộ nhưng thớ thịt rắn chắc, chân dận giày để mỏng mũi nhọn lóng lánh hai mũi gươm theo lối cữu kiếm hài, bên lưng thanh trường kiếm đập đều theo vó ngựa. Nhìn lão hán, ta nhận ngay đó là một trang mả thượng giang hồ mà ta có thể đoán được lão có một nghệ thuật cao siêu ở đôi mắt sáng như hai lằn điện quang. Lão hán kềm cương dừng lại bên cổng một ngôi chùa tráng lệ nguy nga, trên nóc tam quan, một tấm biển lớn có khắc ba chữ "Bảo an tự" sơn son thếp vàng chói lọi. Lão hán xuống ngựa, lách mình qua cánh cửa tá vào sân chùa. Bình Phong Thũ Lĩnh NXB Đức Lưu Phương 1940 Diệp Thu 166 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1YfaQC49t3oEiAHtGFkxVcXWdewon0U13https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1