Tư Được suy đến đó, bộ có ý mừng, liền bậm gan nhấm mắt, kéo tay bánh của anh sốp-phơ qua bên tay mặt, Sớp-phơ đương ngồi cầm tay bánh không đề ý đến việc ấy, nên thình lình xe đảo một cái rất mạnh, nhấm góc cây dụng một cải rầm. Xe lật ngược lại. Cả ba trên xe đều giăng ra xa lắc, có hơn 9 thước tây, nằm như chết rồi không còn biết gì nữa. Muốn biết Kỷ-Loan, Tư Được và tên sốp-phơ sống chết thể nào, xin xem tới quí vị sẻ rỏ. Lê-văn-Hảo từ khi bị Kỷ-Loan gở mặt-nạ thì chàng chạy trở lại xóm mọi xin nghỉ nhờ một đêm. Chàng có ý giận sao Kỷ-Loan uất ức trong lòng muốn biết mặt, nên thừa dịp trong rừng không ai, lại nữa, trong lúc đương lo kiểm Lê-tứ-Hải, mà giựt đại cái mặt-nạ. Chàng suy tới đó rồi chàng cười một mình, nằm nghĩ luôn tới mặt trời rựng mọc chàng mới thức dậy đánh xe trâu ra đường cái, trời hừng sáng xe trâu đà tới đường cái. Trả tiền xe xong rồi chàng leo lên xe hơi cầm bánh về Saigon. Bó Hoa Lài Cuốn 7 NXB Xưa Nay 1932 Nguyễn Thế Phương 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1U3kn6k82stqe8Ymtu6_E7w3cpjz_hZv6https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1