Tối hôm ấy. Tôi buồn-bả nào hơn? Tôi thở giải, nom chiếc Bóng chập-chờn Đuổi theo tối trên con đường đen tôi Và quạnh hiu và hắt-hiu gió thổi Và mưa bay gieo, rắc sợi buồn, thương... Tôi lạnh–lùng, vì hơi gió thầm xương, Cổ xuýt-soa đưa bàn tay giá công Vào ngực xâu để tìm xem hơi nóng. Nhưng, than ôi! khi lòng đã rỗng không Thì lửa lỏng vùi tắt với Đông phong Ngao-ngán, tôi nhìn màn trời đen kịt Và bóng đèn ở đằng xa, xa lít Đang lập-loè lửa đỏ như ma-chơi, Đuổi sô nhau trong khoảng mịt-mù khơi... Tôi sẽ hỏi: Này! đi về đâu đây! Nhưng ma-chơi chỉ nhìn nhau nhấp nháy. Rồi bóng tôi lặng-lẽ đuổi sau tôi ... Canh hồ khuya mà mưa, gió không thôi! Bờ Suối NXB Lê Cường 1935 Thao Thao 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/10xSaHAcbCHJH3-gRx29jVB0fS0y4RWvNhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1