Cõi của riêng tôi với tịch mịch hương trà, của ngôi nhà cổ kính, rêu phong trầm mặc trong những buổi hoàng hôn thấp thoáng bóng dơi bay. Trong cõi ấy luôn hiện diện bóng hình và kỷ niệm của ông cố tôi, người cùng tôi uống trà, dạy chữ Nho khi tôi còn nhỏ. Nhớ hồi đó, Sài Gòn buổi mới hòa bình, tất cả còn muôn ngàn khó khăn và thiếu thốn. Trà uống thật tầm thường, thực phẩm quá khan hiếm, ai cũng phải vất vả mưu sinh. Tôi may mắn hơn nhiều người khác là được sinh ra và lớn lên trong ngôi nhà của ông, một biệt thự cổ kính do chính tay ông sơ là một kiến trúc sư Tây học hiếm hoi đầu thế kỷ 19, đồng thời là kiến trúc sư hoàng gia Cao Miên vẽ thiết kế và xây dựng cho ông cố tôi an cư ở vùng đất Phú Xuân - Nhà Bè, thuộc tổng Bình Trị Hạ xưa của Gia Định thành. Tôi lớn lên trong ngôi nhà đó, bình an với tình yêu thương và che chở của gia đình. Tôi hầu như không biết đến thế giới bên ngoài tường rào khép kín. Thế giới của tôi thật êm đềm, thơ mộng cùng vườn cây, chậu kiểng, từng buổi trà sớm, trà chiều cùng biết bao chuyện xưa ông kể. Ông dắt một cô gái nhỏ với tâm hồn nhạy cảm và non nớt lãng du cùng ông theo từng câu chuyện kể xa xưa. Chuyện hoàng gia Cao Miên, chuyện Sài Gòn ngày cũ, chuyện làng Phú Xuân Hội hiền hòa… Bốn Mùa Trà Rượu Nước Hương NXB Tổng Hợp 2018 Viên Trân 308 Trang File PDF-SCAN Link Download https://sachweb.com/publishview/bonmuatraruou_id2745/bonmuatraruou_id2745.aspxhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1