Đã bao năm trời nay, từ ngày biết viết một truyện ngắn, tôi vẫn đau đáu một món nợ vô hình và dai dẳng về mảnh đất Quảng Trị. Mà chẳng ai bắt nợ tôi cả. Tôi quê Thừa Thiên, viết về quê mình còn chưa nên nỗi, bày đặt chi chuyện nợ nần với đất người. Nhưng, thiệt là như rứa, nỗi niềm đó như ma ám, đeo tôi mãi hoài. Bởi, không có mảnh đất nào trên đất nước này cực khổ như rứa. Tai ương cứ thử thách, cứ vùi, cứ dập, cứ nhào, cứ nặn con người có lúc sống không ra sống chết không ra chết. Muốn sống cũng phải chết mà muốn chết cũng phải sống trần ai. Nhưng con người xứ ấy vẫn sống, vẫn cằn ra mà sống, tung lên dập xuống như cát làng quê mình... Bóng Chiều Hôm NXB Hội Nhà Văn 2008 Nguyễn Đặng Mừng 257 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/bong-chieu-hom https://drive.google.com/file/d/12UANC-VJyxGxTkhCu72NOvPxUmToZoRahttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1