Giửa áng mây biếc, vừng thái dương tươi nở, dội xuống vườn cảnh làn ánh sáng vàng diu, thướt-tha. Trên mỗi ngọn cỏ, óng ánh hạt kim cương, Trận gió mát dập dìu trong ngàn lá xanh rờn. Ngào-ngạt hương thơm, trăm hoa thẹn thỏ hứng lấy những chuồi hôn đấm-đuối của đàn bướm đa tình. Nhảy nhót trên ngành, con ý-nhi gọi bạn, tung muôn điệu ca trầm bỗng du-dương. Thiệt là một buổi bình-minh sản-lạn! Hảo bâng-khuân tưởng mình sống trong thế giới thần-tiên. Đứng trước những bông hồng e-ấp, hay lả-lơi cười bên những đóa huệ ẻo lả, trắng-nuốt, những đóa biên nặng nề vàng-nhạt hay những đóa bồng nước mỏng-mảnh, tim-thẫm, nàng quên khuấy cả sự đi lấy hoa về cấm lọ tặng Tâm, người chồng rất thân yêu của nàng. Nàng hâm hở cố nghĩ một bài thơ vẽ lấy bức tranh đầy tình, mộng trước mắt đễ về khoe với Tâm, nhưng sực nhớ xưa nay chưa hề nắn một vần, dủa một chữ, mài một ý,... Bừng Tỉnh NXB Phạm Văn Thọ 1937 Bùi Văn Thủy (Si Si) 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1uSHojm0rt0X0pHuEWYlp-aKffRTU6518https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1