Cô Marguerite Hường tuy là một gái tân thời, nữ lưu học thức, nhưng cô có tánh hay đa sầu đa cảm, rồi tánh đa cãm đa sầu của cô nó làm cho cô như thương thương nhớ nhớ; mà cô chẳng rõ là thương ai hay nhớ ai. Có nhiều khi cô xem tiểu thuyết tàu, thấy Bá-Ngọc- Sương ở có tình với La-Cồn, Mạnh-Lê-Quân ở có nghĩa với Hoàng-Phủ Thiếu-Hoa, cô cũng muốn ở có tình có nghĩa như Bá-Ngọc-Sương và Mạnh-Lệ Quân ; nhưng cô chẳng rỏ La-Côn và Hoàng-Phủ Thiếu-Hoa ở đâu; bởi vậy cô suy nghỉ đã thèm rồi, tủm-tim cười một mình, coi bộ hơi mắt cỡ... Một buổi chiều, trời trong mây bạch, cãnh vật tốt tươi, thừa lúc trời êm ả, cô Mar- guerite Hường ra trước nhà đứng chơi hỏng mát; cô xem hoa nở đã thèm, liền bước lại hồ sen nhấm nhía, cô thấy cả lòng-tong trồi lên ăn móng thì cô cười, rồi lấy gạch liện xuống; cá oản kinh lặng mất mà cô còn đứng nhìn châm-chĩ, tay cầm cục sỏi nhỏ, cố ý đợi cá lên ăn móng thì cô liện xuống nửa. Bước Đường Lưu Lạc Cuốn 2 NXB Nguyễn Văn Viết 1932 Phụng Các 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1JwLsaXhX5Lph3p44vaQ9lVxCPDLsvl6ghttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1