Trời đã tối. Không một người qua lại. Con đường phố Khách, một phố to tỉnh Thanh cũng im phăng phắc yên lặng. Những bác phu xe muốn xông pha trong màn mưa gió để kiếm chút cũng e sợ sức trời đành ngồi núp một chỗ hoặc trở lại nhà... Hai tay thủ túi, Minh thong thả đi không ý định... Chàng mới ở tù ra. Một thằng tù! Phần đông người nghe cái tiếng ấy, vội chép miệng, nói một cách khinh bỉ: Thằng tù. Minh vì “ công lý” lạc đường, vì lòng người điên đảo, vì tiền tài mà đã bị giam hãm bao lâu nay trong bốn bức tường ẩm thấp, ăn cơm hội canh hầm. Mấy năm trời đằng đẳng, chàng không được mở miệng kêu oan. Nhưng nếu có, thì kêu với ai! ai thèm để ý.... Thằng tù khốn nạn ! Minh phải chịu nhận cái tên không đúng ấy mãi cho tới ngày này... tới ngày chàng đã được thả ra song cũng vẫn bị người đời trông bằng con mắt bỉ ổi. Họ có thương chàng đâu họ cho chàng thế là đáng kiếp. Họ tin luật lý của họ bao giờ cũng đúng. cũng hay, cũng khoan hồng, theo nhân đạo. Bước Phong Trần NXB Trường Phát 1935 Nguyễn Thiếu Văn 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1U8jBD5qhvH5C_oPwC__Ue_YMB8-DMwq8https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1