Từ sau vụ công tắc Cao Nguyên, khi trở về Sài Gòn, Trung thường đi chơi với Thắng. Chàng nhận thấy ở cái anh chàng thơ máy biết bay này, có nhiều thứ trái ngược. Vừa già dặn, vừa trẻ con. Vừa từng trải, vừa ngây thơ. Nghĩa là Thắng có thể ngồi nói chnyện Tam quốc chí với các cụ già mà còn có thể ngôi đấu chưởng vớI lũ lỏi. Thắng lúc nào cũng mặc một chiếc quan "Jean" mầu xanh, Bạc phếch. Chàng còn cầu kỳ, bôi dầu máy thành nhiều vệt dài. Dó là lối trang điểm của James Dean... Thắng có một lối lái xe Vespa bạt mạng. Trên sân đậu phi cơ, Thắng hay biễu diễn nhiều vụ "xin tí lửa" cho anh em coi. Xe đang chạy mau, chàng nghiêng cho sàn xe Vespa quẹt xuống sân. Bên phải, bên trái, bên nào cũng được. Những đống nhớt chảy trên sân, thằng nào chạy xe lên cũng té, mà Thắng chạy qua cứ phây phây. Buồn Vui Phi Trường NXB Kim Anh 1966 Dương Hùng Cường 209 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1nrZPYQvNi_VQGN5upX6SKAiaOqzNg36hhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1