Các Bài Dạy Đạo của Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc Quý Sửu 1973 Nhiều Tác Giả 34 TrangCó ai nghe không những buổi chiều tiếng thở dài của gió? Gió gào, gió thét, gió vỗ trên sông rộng, như những tiếng lòng nức nở của người cô phụ trông chồng. Những ngày phong yêu đã làm tan nát bao nhiêu hạnh phúc êm đẹp của bao nhiêu tổ chim êm ấm. Có ai nghe không những buổi chiều ảm đạm, tiếng trẻ thơ khóc vì khát sữa trong khi mẹ chúng phải hai sương, một nắng mà vẫn không kiếm đủ tiền nhật dụng? Cuộc binh đao đã làm tan vỡ bao nhiêu giấc mộng vàng của những người vợ trẻ, mẹ hiền? Thi nhân ơi! Xin đừng khóc nữa! Tiếng thở dài não ruột của người vì gió, trăng, mây, nước sao không thay bằng những vần “Vị tha” và “Bác ái”? Trăng Cô Tô, gió Văn Quán vẫn dịu hiền, nhưng làm sao an ủi được những linh hồn đang nức nở vì bất công và áp chế? Giai nhân bên giòng sông Nhuệ ơi! Xin đừng son phấn nữa! Nước non đang điêu tàn, lê dân đang quằn quại, vui gì mà điểm phấn trang son? Sao không để bàn tay dịu hiền ấy mà đan áo cho kẻ chinh phu đang giá lạnh giữa muôn trùng sương gió? Hỡi Thượng Đế! Những ơn lành phước cả đâu, còn đợi gì mà chưa gieo rắc xuống cõi trần gian đầy thống khổ nầy. Link download http://tusachcaodai.files.wordpress.com/2014/01/cacbaidaydaocuadhp-phamcongtac.pdfhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1