Tôi mở lá thư của Lực ra đọc, hàng chữ nghiêng bay bướm, hình như phải tốn công lắm cho một lá thư tình, mùi nước hoa Soir de Paris thoang thoảng, dịu dàng, thứ nước hoa mà Lực thích dùng.Tội đặt lá thư vào ngăn kéo, lá thư dài quá, tôi thì lười, vả lại mỗi ngày phải đọc một lá thư tán tỉnh của Lực cũng không hứng thú tí nào tuy vậy không phải là tôi không thích đuợc Lục tán tỉnh, Cô gái nào tới tuổi tôi mà không vậy, tôi thích được nhiều con trai, đàn ông chú ý, tôi thích được họ quỵ lụy khổ sở và đó là một điều làm cho tôi hãnh diện, một mức đo nhan sắc, sức quyến rũ của mình. Tôi biết tôi đẹp, phải thực tình mà nói tôi đẹp lắm. Tôi có một cái mũi nhỏ nhắn, mắt trong, to và sâu, nước da tôi mịn màng, tôi thường sờ da mặt, vuốt má mình với vẻ hài lòng hết sức. Tụi con Dung con Nguyệt thường nói : Mày có nước da tụi tao thèm quá. Mày có sức thuốc gì không vẽ cho tụi tao với. Hoặc : Ngực mày tự nhiên chứ ? hay mặc thứ Soutien nào vậy. Tôi thường mĩm cười : thì như người ta vậy. Tụi nó không tin, chắc phải có phương pháp nào, tụi nỏ nói với nhau và cho tôi ích kỷ, và bao nhiêu điều xấu cho tôi nữa. Khi Bước Xuống NXB Tạp Chí Thứ Tư 1967 Nhã Ca 128 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ZppnAyZjN_Q0KSMFyqRlSKaE98EVinfmhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1