Trâm thở dài nhìn theo em. Nàng chú ý thấy Phượng rất sợ nói chuyện tâm tình với mình. Trâm ra gian nhà ngoài, ngồi xuống, chiếc ghế, chỗ bàn viết của Trần Hoài. Chuyện của Phượng không còn là chuyện tầm thường nữa. Khi Hoài cưới nàng, Phượng mới lên mười; năm nay Phượng đã hai mươi mốt. Mười một năm qua, Hoài vẫn nuôi nấng, dạy dỗ Phượng như một đứa em ruột thịt, thì nhất định dù xẫy ra chuyện gì dầu lớn nhỏ, Trâm cũng bảo qua cho óchồng biết, để liệu cách đối phó. Buổi Chiều Lá Rụng NXB Phù Sa 1962 Ngọc Linh 329 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1IzVo2-uR8zHPcUdY53nfVKfJzR19dfSvhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1