Lê Phác về quê vào một ngày tháng sáu. Tháng sáu rồi mà cái nắng ở vùng đồi đá ong như khạc ra lửa. Trên cánh đồng loang loáng nước. Những ruộng ra chưa cày bừa cứ như những miếng mụn vải nâu vá lên tấm lụa trắng. Một tay anh bế đứa bé, tay kia cầm chiếc nạng gỗ. Lưng anh đeo một chiếc ba lô nặng, một ba lô nhẹ. Anh bước đi lộc cộc, tập tễnh như nhảy trên đường. Đứa bé vẫn khì khì ngủ trong tay anh. Mặt cậu đỏ nhừ vì nắng, người cậu mềm oặt như tàu dưa héo. Dừng chân nghỉ dưới gốc cây đa cổ thụ giữa cánh đồng. Buổi trưa dưới gốc đa chỉ có những con trâu nằm thở phì phò, bọt mép trào ra như bọt xà phòng rồi rớt từng cục xuống đất. Bọn trẻ mục đồng để mặc chúng nằm đó, cả lũ kéo nhau xuống tắm, tiếng nói cười vang cả khúc sông. Gió từ cánh đồng thổi lên mát rượi. Gió đưa mùi ngai ngái tanh nồng của những ruộng bùn ngâm lá lạc và phân xanh đã ngấu. Cha Con Người Lính NXB Hội Nhà Văn 2011 Phan Thị Bảo 313 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/cha-con-nguoi-linh https://drive.google.com/file/d/1pbdR9DjjLK195CNtMmwL4BNaDmqblnIphttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1