Tám giờ sáng, Cam đã trở về khách sạn, bước lên lầu, đi qua trước buồng số năm... Cữa khép nửa cánh, một thiếu nữ đứng trong dòm ra: Chú bỏ thơ cho tôi rồi à ? Thưa rồi. Cô có đi chơi không ? để tôi gọi xe. Không. Cô xơi cơm ở đây ? Phải, có người hỏi từ khi sáng, tôi đã nói rồi. Cữa buồng liền khép kín lại. Đảng trưa, thiểu-nữ ra ăn cơm. Ăn xong liền trở về phòng. Khi bước lên thang, gặp một thiếu niên từ trên đi xuống, có Cam theo sau. Chàng dòm cô một cách nghiêm-trang, rồi đứng lại một bên, nhường cô đi lên... Đêm hồm ấy, chừng 11 giờ, cô đương đợi tin sốt ruột, nửa mừng, nửa lo, bỗng nghe tiếng gỏ cữa. Cô mừng quả, chạy ra mở, nhưng có ý bẽn lẽn, cầm cái chìa khóa vặn một cái, rồi liền đứng nép lại một bên. Cánh cửa mở ra, cô giật mình, toan la lên, cửa đã khóa lại. Chàng Sở NXB Phúc Long 1934 Kha Nhân 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/17nK5XvUORDAaygnaYoX3vAxL_X4DekqChttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1