Ai thường đi xe Mỷ, khỏi Phú-lâm thấy một vuôn tre bên tay mặt châu vi rộng chừng vài mẫu, một căng nhà năm căng hai chái, tuy cũ mặc dầu chở cột kèo vẫn còn chắc lắm Trước sân, một đứa con trai nhỏ, chừng mười sáu tuổi, đương đứng thòng gào xuống giếng, xách nước tưới mấy giải trầu. Tay chơn tèm lem tem luốc, áo ngắn quần cụt, đầu đội nón lá, bộ dạng mạnh mẽ lắm. Mặt mày coi sáng láng phi thường, nhưng tiếc rằng nó không được đến trường học. Trong nhà một ông già, độ lối năm mươi tuổi, đầu bạc, nằm trên ván coi sách. Một cô thiếu nữ còn nhỏ, tóc bỏ xuống tới lưng quần nhắm chừng 14 hay 15 tuổi. Mặt như dồi phấn, môi đỏ tợ son, tay chơn yếu điệu, coi ra dáng con nhà sang trọng. Áo hàng trắng, quần lãnh đen, chơn đi guốc, một đôi khi mang giày thêu. Tóc xước lược cày chở không chịu bới. Cô ngồi bàn tròn giửa nhà, tay cầm cuốn sách chữ Tây, mà đôi mắt cứ ngó ra ngoài sân không phút nào rời thắng nhỏ tưới trầu khi nãy. Chén Thuốc Độc Cuốn 1-6 NXB Bảo Tồn 1934 Nguyễn Thế Phương 146 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/drive/folders/1hDIpjmaKMGKkOaZV4J7Xdytsg-HCSjp9https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1