Trong một tòa nhà ngói ở giữa cảnh đồng, một nàng con gái trạt chừng đôi mươi, nước da bánh ếch, ngồi dựa cửa sổ, mắt nhìn bầy nhạn đoàn ba, lũ bãy, lần lược bay nhau về ỗ. Nàng nhìn bầy nhạn bay thẳng vào một đám tràm cách xa nhà hơn bảy trăm thước, không rỏ trong lương tâm nàng suy nghỉ đều chỉ mà lúc bầy nhạn đáp cảnh vào đám rừng tràm rồi nàng lại vùng thở ra một hơi khá dài nghe ra có chiều thế thẩm, rồi nàng nói một mình rång: Trời đất ôi! tôi nghỉ cho bổn phận tôi đây: Gắp lo kế, phục thù thân phụ, Hằng toan mưu trừ đứa sát nhơn. Nhưng thãm cho tội thì thôi: Liểu xanh gầy, hờn mải ngậm hơn, Hoa xào úa, oán còn nuốc oán. Chí Phụ Thù Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1931 Lưu Công Châu 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1rN3sxlii5GpHD5RWf3C569PVg3H_isPdhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1