Có một ngày, nhìn mưa trắng mênh mang khắp cỏ cây hoa lá, lòng nao nao một nỗi bâng khuâng. Hình như có một nỗi nhớ không tên, vừa rõ ràng cụ thể vừa mông lung, mờ ảo vô cùng. Và rất tự nhiên bật lên trong đầu câu CHỚP BỂ MƯA NGUỒN. “Bể”... là trong câu ca mẹ vẫn ru ta thuở ấu thơ: “Rủ nhau xuống bể mò cua; Đem về nấu quả mơ chua trên rừng”. Chớp Bể Mưa Nguồn NXB Xuân Thu 1968 Tô Hoài 188 Trang File PDF_SCAN Link Download https://catalog.hathitrust.org/Record/001543928https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1