Đồng hồ gỏ ken... một giờ khuya, hột mưa rỉ-rã trên máy nhà một chập luồng gió phất ngang, cây rung là đổ nghe tiếng ào ào. Ngoài ra tiếng gió mưa chẳng nghe một tiếng chó sủa, gà gáy chi hết, tư bề phẵng lặng như tờ. Cái cảnh đêm khuya canh vắn hột mưa rỉ- rả, trừ ra nhửng người giàu có sang trọng, trong nhà dư ăn dư đễ, thì được ăn ngon nằm ngủ, chở hạng người nghèo khổ thiếu trước hụt sau, cùng là có tâm sự gì, thì ngủ làm sao cho được? Nơi bàn viết chong một ngọn đèn leo-lét bằng hột đậu, một chàng thanh niên độ trạc chừng 23 tuổi. Mặt mày sáng rở, tráng cao, miệng rộng, môi son, trông ra trầm tịnh, nho nhã có học-thức. Chàng thanh niên ấy ngồi, mắt nhìn đèn trận, coi ra có vẽ âu sầu thảm đạm lắm. Chưa Vay Đã Trả Cuốn 2 NXB Đức Lưu Phương 1931 Dã Hạt 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ycdiNYTJdPi2ixEPcpZw6bwI9jVynVoshttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1