Thằng điếm bá-vơ, đói bụng cũ ngày chạy kiếm cùng xóm không được một bữa cơm đặng đở lòng, nó lấy làm buồn bực, mặt mày xăn-văng. Thời may nó đứng trước một cải quản cơm, lóng tai nghe hai người kia vừa uống rượu vừa nói chuyện với nhau. Người nọ nói: «Sao bữa nay tôi xem khi sắc anh có vẻ buồn bả quả vậy anh tư?» Anh từ nọ đạp: «Không buồn sao đặng, ở nhà tôi nó đau bịnh kiết lâu nay, nhưng mới hôm qua đây nó làm lung quá, bịnh coi càng ngặc nghèo hết sức. Người nọ hỏi: « Chở không có thầy nào hốt thuốc cho tuyệt bịnh đó hay sao?» Anh tư nói: « Tôi tổn hơn hai trăm đồng rồi mà ở nhà tôi củng còn bịnh tật, càng ngày lại càng tăng thêm lên mới khốn cho.» Thằng điếm nghe lóng như vậy rất mừng thầm, nó liền men vô, lại gần nói với anh tư nọ rằng: “Nè anh, chị ở nhà đau bịnh kiết mà không có thầy nào trị dứt hay sao? Chuyện Tiếu Đàm NXB Xưa Nay 1934 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1OApRuqcaSUuv9-3dg48JwcWDKQo4QfyFhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1