Có anh học trò, đi thi, tánh hay cữ kiên lời nói hệ. Đương đi dọc đường thằng đày tớ bị gió thổi rớt khăn, nó nói : «Châu ôi! rớt rồi». Chũ nó rầy nó sao có nói bậy, nói rồi dặn rằng : « Nếu gió thổi bay xuống nữa, thì mày nói đậu nghé ! » Thằng đày tớ vung lời, lấy khăn bịt lại chặt chịa rồi nói rằng : « Bây giờ đi tới Huế, mầy cũng không đậu được nữa ! » "Ông Thần Bia" Có anh thi vỏ cử mà không đổ, sau nhờ người đở đầu đặng làm chức tầm thường. Khi ra đánh giặc thua chạy, bị giặc đuổi nà, xảy nghe có tiếng kêu rằng: Có ta trợ lực đây ! Ngó lại thì giặc đã về hết. Anh ta chấp tay mà vái rằng : Chẳng hay ông thần chi cứu tôi khỏi chết ? » Tiếng nói lại rằng: “ Ta là thần bia đó. » Hỏi: “ Tôi có đức chi mà cảm động tới ông thần bia, nên ông cứu giúp tôi ? » Nói : « Cái đó là ta trả ơn cho nhà ngươi, vì trong hội thi vỏ, nhiều người bắn ta lắm, duy có một mình nhà ngươi nới tay mà thôi ». Chuyện Tiếu Lâm NXB Xưa Nay 1930 Phụng Hoàng Sang 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/17jLfB1jCl-noJZh4oG5mBBSgXNPzM2Akhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1