Nội trong làng chỉ có một mình vợ chồng thầy kỷ làm việc Sở Thương Chánh là giàu-có và thế thần nhứt cho nên thiếm Ký mới là làm phách vô cùng, một mình một chợ, trong làng ai ai cũng không dám nói động đến thím lời gì, dầu rằng thím có làm sự chi quá ư hiếp đáp cũng chịu. Mỗi buổi sáng thím ra chợ nghinh-ngan, thị người chẳng ra gì, thím đi chỗ nào chật hẹp có người ta ngồi đó thím cũng bước đại ngan rồ thúng. Ai than van thì chạy không khỏi bị thím chưởi hoặc bị thím vả nhầu trong mặt. thi Có anh điếm nọ nghe người ta kêu rên nên lập tâm kiếm thế để trừ cái bịnh phách lối của thím Ký một lần cho dứt bỏ. do nóa quần in Hun Ngày nọ điểm ta bưng một việm mấm ruốt ra chợ để ngan đường thím Ký thường hay đi và bút một chùm lông-nách của mình mà cầm sẵn trong tay. thím Ký đi chợ đến đây, thấy có việm để cản đường, thím cứ bước ngan mà đi. Điểm ta lẹ-làng bỏ rải chùm lông-nách vào việm mấm ruốt và la lớn lên rằng: "Trời ôi! Không xong rồi! Thím tệ quá, còn ai chịu mua việm mấm này nữa đâu!" Chuyện Tiếu Lâm NXB Xưa Nay 1934 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1r_1Zh_jJAPvFXXD7qFMT3gwPYy4QtbTzhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1