HỨA-DO là một vị hiền-triết xưa. Học Đạo cao siêu, cùng lý. Tánh ưa thú non xanh nước biếc, không màng phú quí công danh. Có chỗ nói người là một ẩn-sĩ ở núi Cơ-Du, chỗ khác nói là một vị đại thần pho Vua NGHIÊU thuở trước. Người sau có đặt hai chuyện HỨA-DO dưới đây. Mà trong hai chuyện ấy, cử chỉ, hành vi của HỨA-DO trong chuyện này lại khác hẳn với trong chuyện kia. Chuyện thứ nhứt là chuyện người ta thường biết. Trong thi, phú, văn, từ, NHO gia thường hay mượn tên «SÀO-PHỦ, HỨA-DO» mà nêu gương người không mê danh lợi. Chuyện thứ nhứt: Thuở xưa Vua NGHIÊU muốn nhường ngôi cho HỨA-DO, bèn đòi HỨA-DO đến mà dạy rằng: « Ta nghe người có tài đức lớn, Ta muốn nhường ngôi cho Người. Ngươi hãy nối ngôi cho Ta mà làm vua thiên-hạ ». HỨA-DO chẳng đẹp lòng, vội vàng đi xuống suối mà rửa tai. Kịp khi ấy có người SẢO-PHỦ dẫn trâu uống nước một bên, thấy HỨA-DO đương lum khum rửa tai, bèn hỏi rằng: "Anh làm gì mà rửa tại vậy"? Chuyện Xưa Quyển 1 NXB Đức Lưu Phương 1938 Đoàn Văn Bản 32 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1foBRWBQmpkJccbbj0qbXvocUxbIZPsH-https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1