Cổ tích về ngọn cỏ và mưa. Sau mỗi một cơn bão, ngọn cỏ thường mừng rỡ vì thấy mình còn sống, để được mỗi ngày đón ánh mặt trời. Ngọn cỏ sợ mưa vùi, nhưng mỗi ngày đi qua, ngẩng mặt ngắm trời xanh, ngọn cỏ tự hỏi khi nào mây hóa thành mưa? Khi nào mây hóa thành mưa? Cỏ đợi. Đợi những mùa xuân hạ thu đông. Trời không mưa mãi. Cũng không nắng mãi. cỏ cứ sợ mưa và cứ đợi. Để rồi sau mỗi một cơn bão, ngọn cỏ lại mừng rỡ khi thấy mình còn sống... Mãi về sau này, khi cơn gió đi ngang, hỏi: sao cỏ không sống cuộc đời mình, mà phải đợi mưa? cỏ trả lời: bởi vì mây sẽ hóa thành mưa. Chỉ khi nào có mưa cỏ mới biết mình đã chạm được mây trời. Cho dù có là những lần thoát xác. Cho dù có là những lần đứng giữa bão giông đánh cược với số phận, cỏ có thể chết hoặc không. Để có thể một lần chạm tới mây trời, cỏ chấp nhận chết trong mưa. Và thế là những cơn mưa đi qua đời cỏ. Mây trên trời chẳng bao giờ biết điểu này. Mây chạm vào cỏ khi mầy chết đi. Hoặc là cỏ bay vế mây khi cỏ chết đi. Và, cỏ khóc. Thành phố Hồ Chí Minh, 2013 Tiểu Quyên Cỏ Đồi Phương Đông NXB Văn Hóa Văn Nghệ 2013 Tiểu Quyên 159 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/co-doi-phuong-dong https://drive.google.com/file/d/1aO512pdWq6VceX0EHvOsweo1rt0wwypphttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1