Một ngôi chùa trên núi Đọi, làm từ đời vua Lý-Nhân-Tôn (1120), trông xuống, chung quanh là cánh đồng bát ngát mông mênh, khiến nhiều những nhà họa sĩ, đã phóng theo phong cảnh đây, thành những bức tranh tuyệt bút. Thì ngay ở sườn núi đi lên chùa, một cái nhà lá làm lụp sụp, ba gian nhà nhỏ, trong chỉ kê hai bộ ghế và một cái tủ sách gỗ sơn đã gần lở hết, nhung vẫn giữ được vẻ thanh cao tuy có gặp cảnh đời biến cải. Cứ ngày ngày lúc vừa tinh xương, đến khi mặt giỏi sấp sẽ đầu non, tiếng chim ríu rít, vui vẻ trong lúc bình minh; mùi hương trầm trong chùa đốt thơm ngào ngạt. Những lúc ấy là lúc thường thấy một cụ già, đầu dâu, tóc bạc, nhưng thân thề vẫn còn nhiều phần tráng kiện, chống cái gậy chúc to mà dài, giáng dùng đã lâu ngày, lên nước, trông đẹp lắm, vàng vàng, ông ánh như ngà voi, lững thũng theo hầu một cô con gái yêu kiều diễm lệ. Đó là quan Tể-tướng Lưu-Mạnh-Dung đi với ái-nữ là nàng Tuyết-Hoa đấy. Cô Gái Việt Nam Số 2 NXB Bảo Ngọc Văn Đoàn 1935 Thanh Hùng 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1UhnjMkBridr80_hRMXKZYIVB_rVVfq6Vhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1