Mỗi năm từ ngày hai mươi sáu tháng chạp cho chí ngày ba mươi, người ta lăn xăn viết liền dán cữa dán cột, người biết viết thì viết, người nào không biết thì mướn, viết tin những là lời chúc: Phú quới, vinh hoa, bình an, phước thọ, tùy theo ý mỗi người. Sách Sơn-hãi kinh nói: Phía đông núi Sóc-sơn có một cây đào lớn lắm không biết là mấy đời, cây đào này tàn nó de ra ước chừng hai ba trăm dặm, trong minh cây đào ấy, có hai vì thần, tên là Thần-thơ, Huất-lủy (luật), hai vì thần này ghét yêu ma, tinh, quĩ, nếu bắt đặng thì nuốt, hề hai vì thần ấy đi đâu thì tay có cầm dây kiếm ma quỉ mà bắt, nên ma quỉ sợ lắm, hễ thấy danh Thần thơ Huất-lũy thì sợ chẳng dám vào. Bởi đó nên tục xưa cần viết bốn chữ Thần-thơ Huất-lũy, mà dán cửa ngỏ đặng ma quĩ thấy danh mà không dám vào mà khuấy phá. Cổ Tích Sơ Giải NXB Xưa Nay 1929 Đặng Lễ Nghi 52 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1KGncvmLBqDBdbbWUXIkSaQb1emKqTLEvhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1