Sau câu hỏi buông thõng, tám con mắt ngó chăm vào mặt Quảng chờ đợi. Một cơn bệnh thăn kinh ? Một phút tuyệt vọng ? Một nhục nhã nào ? Không khí như khô đặc lại. Tôl hít một hơi thuốc dài. Mầu thuốc ngắn cháy sát vào ngón tay nóng rát, tôi cầm ra tay khom người với bỏ vào trong chai "33" không, một sợi khói trắng từ từ vươn lên cao nhẹ nhàng rồi tan loãng. Thằng cha này lỳ mà, nó có chịu thú nhận điều gì bao giờ đâu. Nó ngậm câm tới chết. Ai mà cạy được răng hắn. Quảng ngả người vào lưng ghế, oẽ hai vai về phía sau. Tôi nghe thấy tiếng khớp xương khục. Vai áo chùng. Cổ áo trắng quăn. Chiếc cổ cao đen loang. Cái cằm vuông những chân râu xanh. Chiếc mũi huếch. Đối mắt nhìn xuống mệt mề. Đôi lông mày thưa. Trán rộng đen nhẫy mồ hôi. Mái tóc vuốt về phía sau. Nó mà chịu cạy răng ra. Nó đang lẩn trốn nó. Cái mặt của một tên tình địch nguy hiểm nhưng khả ái. Khuôn mặt bất động lạnh lùng. Đáng lẽ nó đã được chôn dưới đất ở nghĩa địa thí rồi. Con Sâu NXB Nguyễn Đình Vượng 1971 Dương Nghiễm Mậu 204 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1K1roq6eXsyvwVXO7vbjKRgt9pd68RmPkhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1