Trong đời lắm việc khó tường, Biết bao nhiêu chuyện phi thường xưa nay, Chép ra trước để giải khuây, Sau là lánh dữ theo ngay rèn lòng. Nhà-Đinh sữa trị ngai rồng, Bốn phương yên tịnh khỏi vòng lửa than, Có tên Ông-Bá thứ dân, Hải-Môn quê ngụ đặng phần ấm no, Cùng bà Lữ thị xe tơ, Chẳng trai nối hậu sầu lo đêm ngày; Chỉ sanh một gái xấu thay, Đặt tên con “Tấm” sắc tài đành không. Ông bà chi xiết buồn lòng, Lấy ai phụng tự tổ-tông sau này? Ông Bá cùng vợ tỏ bày, Cho ta lập thiếp họa may thỏa nguyền, May nhờ ơn đức Hoàng-thiên, Cho sanh nam-tử roi truyền tông-môn. Mụ nghe ông tỏ nguồn cơn, Răng: « Ông tự liệu thiệt hơn hại gì, Ông đừng ái ngại làm chi, Miếng ông dạ thỏa tôi thì lòng ưng; Vả chăng trong đạo tình-chung, Phụ tùy phu xưởng nương cùng với nhau. Ông bà bàn thấp luận cao, Hỏi tầm cho được người nào thiện lương, Sữa sang trổi gót lên đường, Đạo trong lân ấp dọ tường Thái-gia. Con Tấm Con Cám NXB Xưa Nay 1937 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1gJG188ScFo7Exsh1DjtSY85oe59-wEP3https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1