Cho rằng văn-học có bổ-ích cho nhơn-sanh và sự tấn-hóa của xã-hội, chúng tôi không phút nào không ra sức tìm-tòi khảo-cứu truyện tích của các bực tiền-bối trong làng văn. Chúng tôi thầm nghĩ: Muốn khỏi mai-một văn-nghiệp của các bực danh-nho thạc-sĩ, muốn được bồ khuyết một phần cho nhà có để tâm về văn-học-sử, không gì hơn là biểu-dương những cải đặc sắc và thân thế của các bực đó cho đời cùng biết. Hậu thế có biết được danh-nhơn mới sùng bái danh-nhơn. Có sùng-bái danh-nhơn ta mới thấy danh-nhơn xuất-hiện. Vì lẽ đó, mấy năm nay, chúng tôi đeo-đuổi theo việc sưu-tập tài-liệu về thân-thế, văn-chương... của các bực tiền-hối như: cụ thủ-khoa Nghĩa, cụ đồ Chiều... Nhưng kiểm cho ra tông-tích của các cụ đỏ chẳng phải là việc « cơm bữa : sách-vở không đủ, lấy gì tra-cứu ? Chúng ta chỉ có được một vài quyền sách, đôi ba tập báo... đề làm tài-liệu. Nhưng, khốn nỗi, trong đó có không biết bao nhiêu chỗ sai lầm; nếu không tra-cứu tường-tận, không sao khỏi những lời bỡn-cợt của tao nhân mặc-khách. Cụ Thủ Khoa Nghĩa Và Con Là Bùi Hữu Tú NXB Văn Hóa Thơ Xã 1936 Nguyễn Văn Nghĩa 62 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ZoglFSVJ6t_d8xAMCDYZWm2OuxgStEl7https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1