Tác giả thư 1 Phêrô nói với chúng ta: “Thiên Chúa là Đấng không vị nể ai, nhưng cứ theo công việc mỗi người mà xét xử. Vậy nếu anh em gọi Người là Cha, thì anh em hãy đem lòng kính sợ mà sống cuộc đời lữ khách này” (1 Pr 1,17). Sau đó ông mời gọi: “Anh em thân mến, anh em là khách lạ và lữ hành, tôi khuyên anh em hãy tránh xa những đam mê xác thịt, vốn gây chiến với linh hơn” (1 Pr 2, 11). Chúng ta được mời gọi nhìn cuộc đời và lịch sử của mình như một cuộc hành hương tiến về với Cha trên trời. Chúng ta sống không phải để chết, nhưng cho sự sống đời đời, và đích điểm này được nối kết với một Đấng đến gặp chúng ta, và bảo đảm tương lai của chúng ta với một giao ước với Ngài. Bất cứ khi nào chúng ta mở lòng ra cho Chúa, Đấng viếng thăm và giúp đỡ chúng ta thoát khỏi nỗi sợ hãi và sự ích kỷ để chúng ta sống cho và sống với những người khác, lúc ấy bình an và sự hòa hợp sẽ nảy sinh ở nơi mà trước kia không thể có được. Cuộc đời chúng ta là một con đường hướng đến Đất Hứa, nơi chúng ta gặp gỡ Thiên Chúa, Đấng mà chúng ta kỳ thác bản thân cho Ngài, và Ngài sẽ gặp gỡ và cứu độ chúng ta. Cuộc Đời Là Một Chuyến Đi NXB Phương Đông 2016 Phạm Quốc Huyên, 223 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1vTIIj-WtoBo9wMZ8JzooNtrzXmvRW8MDhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1