Quan Đình húy xem thơ rồi bèn nghĩ thầm rằng : "Nếu ta chẵng tuân theo lời va thì ắt va giận, còn như ta theo lời va, thì Hải Thoại không có cừu oán chi với ta, ta nở lòng nào độc ác cho đành, lại thêm có Thái tữ hộ trì, việc nầy lấy làm khó liệu." Còn đang suy nghĩ, bỗng nghe quân báo "Hải Thoại đã đến nha, lại có Thái tử sai Phùng Bảo theo mà hộ vệ, lại xưng rằng đến mà coi đánh, xin Ião gia hảy thăng đường mà phát lạc." Đình húy nghe nói có Thanh cung Thái giám, bèn khiến mời vào trong mà ra mắt; trà nước xong rồi, Phùng Bảo bèn nói rằng : "Nay Hải công phụng chỉ qua quí nha cho ngài phát lạc, Thái tử áy náy chẵng an trong lòng, nên sai tôi qua đây mà giám trượng." Đình húy nói "Nay Hải lảo gia phụng chĩ qua đây, lại có Thái tữ hộ trì, vậv thì để mặc tôi chiếu ứng." Phùng Bảo nói "Chiếu ứng hay chẳng chiếu ứng mặc tình ngài, tôi biết đâu đặng, duy có coi cho thấy trước mắt thì mới chắc lòng cho, thôi, ngài hãy ra khách đi." Đình húy dạ dạ rồi khiến quân hầu hạ sẵn sàng, rồi mới thăng đường, lại khiến quần nhắc ghế cho Phùng Bảo ngồi, Phùng Bảo bèn nhường rằng : "Điều ấy thiệt tôi không dám, vì tôi là một tên nội hoạn, dám đâu ngồi giữa công đường ; vì chổ nầy là chổ trào đình công biện, ngài cứ việc mà làm, để tôi đứng cũng xong." Nói rồi bèn đứng một bên công án mà coi. Đại Hồng Bào Hải Thoại Cuốn 2 NXB Tín Đức Thư Xã 1957 Thanh Phong 188 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/10Bhr6FoOL_g0O1uE1xubYf0aVjxqm0ajhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1