Nàng nghĩ nhở việc trước sau, Thù cha đoạn ruột đớn đau vô cùng. Giận thẳng Địch-Hỗ muôn trùng, Cả gan vô đạo anh hùng với ai. Nó giết cha ta bằng nay, Mối thù không đội chung ngay một trời. Ngày nào ta gặp nó thời, Ăn gan uống huyết rồi đời đứa gian. Nhưng mà thương nỗi tình lang, Địch-Luông thương tưởng nào an tấc lòng Bấy lâu vỏ vỏ lang phòng, Nhớ hình nhớ bóng tấc lòng nào an. Bao nhiêu thương nhớ chứa chan, Vì thủ cam chịu thở than với trời. Chẳng qua số bởi vận thời, Khiến xui chi lắm tơi bời lòng ta. Nghỉ thôi châu lệ nhỏ sa, Địch-Luông chàng hởi xét xa chăng là Hôm nay chàng tới vậy mà, Làm chi ta phải lòng hoà đớn-đau. Thôi thôi ta hảy kiếp mau, Ra đó gặp mặt ước ao bấy chày. Cầm cương lên ngựa lụy đầy, Tới nơi trong thấy bấy chày người thương. Địch-Luông trong rỏ hồng-nương, Cầm cương kề ngựa sắc gương âu sầu. Đôi đàng chào hỏi gặc đầu, Hồng-nương em hỡi bổ sầu cho ta. Vì ai đường sả chỉ xa, Lên thăm thấy mặt kim hoa hả lòng. Đải Yến Đoàn Hồng Ngọc NXB Bùi Văn Nhẩn 1934 Hoàng Minh Tự 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1_1xRCGv37Su-u8eC6TIIbPK9aJwsPranhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1