Đoàn Hồng Ngọc Nói: Chiếm cứ Trước chi san, thiếp xưng Đoàn-hồng-Ngọc. Cha ôi, từ thân phụ chiến trường xong đột, rủi sa cơ mai một anh hùng. Cha thác rồi con chịu đau lòng, mẹ ở lại đêm thương ngày nhớ. Tôi nghĩ lại giận thẳng Địch-Hổ, cùng Lan-Anh ám trợ Tống-ban, hại cha tôi hồn xuống suối vàng, cũng bởi mắc mưu gian bọn nó. Trời đất ôi, không nhắc tới thì thôi, mà hể nhắc tới chứng nào : thương thân phụ bai hàng lụy nhỏ, tưỡng cha già dạ tợ kim châm. Giận Lan-Anh, giận để trăm năm, oán Địch-Hỗ oán hoài muôn kiếp. Ta nói thiệt: CA VỌNG CỔ: Hai chữ "Phụ thù" bất cọng đái thiên đây ta nguyền xin trả. Đầu sá tồn vong, quyết mong rửa hận, ta mới vừa lòng: (thề chẳng đội trời chung) Nếu như không làm được vậy, thì ta buộc phải tự xữ lấy mình. Đãi Yến Hồng Ngọc NXB Bảo Tồn 1935 Nguyễn Thành Long 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/11837iBn6E8MDZINPabFDD5zhRbzV0JeYhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1