Đêm ấy, tại Lương-sơn-bạc, Thiên cương-tinh là Ngọt-kỳ-lân Lư Tuấn Nghĩa nằm một giấc chiêm bao rất dữ, thấy người to-lớn tự xưng là Kê-Khang, tay cầm chiếc cung, bắt một trăm linh tám anh em, điệu cả ra bãi cỏ xử trảm hết thảy, thì sợ hãi toát đầm mồ hôi, tỉnh dần ra, lim dim hé mắt, trông thấy bốn chữ xanh: «Thiên-hạ thái bình», bấy giờ trống ngực vẫn đánh thình thình, bụng bảo dạ : « Rõ ràng việc thực, nào phải mơ màng», khoác áo ngồi dậy, coi đĩa đèn để trên bàn, ngọn lửa lù mù, nửa cháy nửa tắt, bèn khêu cho sáng tỏ lên, nhìn quanh bốn phía, lặng ngắt như tờ, mà tiếng khóc mới rồi, hãy còn nghe văng vàng bên tai, như gần quanh đâu đấy. Tuấn Nghĩa nghi hoặc, nói: «Dễ thường thực có việc ấy chăng », liền nhảy xuống giường, chạy ra cạnh của lắng nghe, cảng nghe càng thấy gần, rõ ràng ti-tỉ như ở đâu ngoài sân cạnh cửa. Tiếng khóc não nùng bi thảm xiết bao. Đãng Khấu Chí Quyển 5 NXB Chân Phương 1936 Du Trùng Hoa Nguyễn Khắc Hanh (Dịch) 18 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1fq1vRYe6m3x98zWoxuOh1ICnbppEmY5Khttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1