Một buổi sáng tưng bừng. Êm-ả ánh mặt trời reo, thắp sáng những rọt xương đọng trên bông hoa hay trên mạng cỏ xanh rờn ấp ánh như những hạt kim cương, khoe đẹp với trời đất, với cặp mắt long-lanh của các bông hoa biết nói. Đó đây, qua những lỗ hồng trong cụm lá giầy, ánh sáng ấy nô-giỡn, chập chờn với bướm, chim đương bay lượn quanh hòa, nhẩy múa vui ca để cám ơn con tạo đã sây đắp nên những cảnh phong-quang, rực rỡ. Vài con vạc đi kiếm ăn về muộn, lúa vụt ngang trời, thẫn thờ buông mấy tiếng trách vửng ô sao sớm mọc đề làm tan mất cảnh thâm-a, huyền-bi trong khoảng đêm trường của chúng. Làn gió nhẹ nhàng qua, lướt trên ngọn cỏ mong-manh, các chùm lá xanh đen để tạo nên một giọng ca ngân giữa bài hát thiên nhiên của muông thủ. Trên lầu Cửu Chân Liên-Hoa, bận bộ quần áo ngủ chẳng mỏng để hắn tấm da chẳng nuốt như ngà, đương đứng ở cửa sổ nhìn ra. Đôi mắt sáng phô diễn cái hồn Xuân của nàng đương cùng phơi phới với hoa, cỏ, bướm. Đảng Tróc Nữ Số 4 NXB Nhật Hưng 1935 Thạc Quân 12 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1fQ-SbiHl6uQYVQjXlt9ExOnP3GAaUHqDhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1