Thốt đoạn đời vua Hồng-vương, Trị an thiên hạ bốn phương thuận hòa. Có quan hưu trí quốc gia, Huỳnh Châu là hiệu vốn nhà trâm anh Vợ chồng nhơn đức hiền lành, Con trai không có gái sanh một nàng. Huỳnh-Mai tên đặt rỏ ràng, Mày tằm mắt phụng dung nhan ai bì. Hoa cười ngọc thốt phương phi. Môi son má phấn kém gì Tố-nga Ông bà mừng rở thay là, Miếng ngon vật lạ lầu hoa dưởng nàng. Tu kiều bởi lộ nhộn nhàn, Làm chay bố thí bạc vàng dư muôn. Lại thêm tượng phật đúc chuông. Nguyền cho con mẹ vuông tròn bình an. Sớm khuya dưởng dục lầu trang. Trao tria vót ngọc xem càng tốt tươi, Thanh-dương lại có một người, Đào-Trinh là hiệu trong đời khó phen. Rở danh một đứng gái hiền, Dốc lòng lánh tục tầm miền thiên thai. Tuổi già đã sáu mươi hai, Giữ lòng trinh tiết gái trai chẳng màng. Đào Trinh Luông Sanh NXB Xưa Nay 1929 Đặng Lễ Nghi 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1KXdtc6jX_oaLD_kJdWdDr8aD0mUu9V7thttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1