Châu Lộc-Bình, một buổi chiêu đông. Gió vi vút thổi trên ngàn thông đưa xa một âm hưởng lạ lùng, huyền-bí. Tựa cái vạc khổng lồ, vòm trời sám ngắt, điểm lơ thơ những đám mây đen như mớ tóc rồi, úp chụp lên giẫy núi cao bao bọc những thung lũng nhỏ, lờ mờ khí núi, như bị phủ dưới một lần lượt mỏng. Trên không con gầm ghi, lẻ loi, bay về phương nam, thắc mắc vọng xuống chân đổi một khúc đàn tình hận. Trên sườn núi Theo-Nho, cao ngất, như hai cái bóng đen vùn vụt cử động Ma Peng và Văn Khiết sóng cương về phía Bán - Tinh, cách Lộc - Bình 6 cây số. Văn - Khiêt xem chừng nhọc mệt, nhưng trước cảnh hoang - vu của Tạo hóa, chàng như mê, như đắm, nên nét mặt vẫn vui tươi như cố che đậy một cách vụng về sự nhọc nhằn của một ngày vất vả. Đường đi chữ chi khúc khuỷu, gỗ ghê, một lúc một nhỏ, sự nguy hiểm một khắc một tăng. Khiết dợn tóc gáy, khi nhìn thấy dưới chân mình là một cái hâm không đáy mênh mang của một thung lũng nhỏ. Đầu Lâu Trong Cái Mõ Số 7 NXB Mai Lĩnh 1934 Văn Dùng 12 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1NJPK1v-Lr-IR1AYk6_lRhH7_tt0U3xLhhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1