Càng nhơÌ tơÌi cô beÌ tôi càng thấy bôÌ€i hôÌ€i, sung sươÌng. Bây giờ thì lại phải xa cô beÌ rôÌ€i, nhưng những phuÌt giây sống cạnh cô beÌ như vẫn coÌ€n vấn vít quanh tôi khiến tôi muốn mãi ngơÌ£p hôÌ€n vào thế giơÌi thâÌ€n tiên ấy. Con tàu đã ra khỏi cửa sông Nhà Bè và khu RưÌ€ng Sát, hươÌng về hải lôÌ£ đi Đà Nẵng. Lại gâÌ€n môÌ£t tháng lênh đênh nữa rôÌ€i đây. Nhưng chuyến đi này tôi không coÌ€n thấy buôÌ€n da diết như những lâÌ€n trươÌc. Vì tôi coÌ€n vương vấn những niềm vui troÌ£n veÌ£n chưa mờ nhạt, vì tôi vưÌ€a mơÌi rời khỏi thế giơÌi thâÌ€n tiên và chưa băÌt gặp môÌ£t nỗi buôÌ€n nào. MơÌi đây thôi. Tôi mở năÌp tuÌi áo, tìm điếu thuốc và chiếc queÌ£t lửa. Điếu thuốc thật ngon. Thật ngon… như cô beÌ vậy. Dễ Thương NXB Anh Vũ 1969 Dung Saigon, Võ Hà Anh 168 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Ntr7hC1PvGlbzt7V849M9ompvUCxIpIrhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1