Tan tiệc thì đã quá mười giờ đêm rồi. Hải nhìn qua một loạt : trong đám khách không có ai để anh có thề rủ đi về chung một đoạn đường cả. Hơn một nửa là quân nhân ở trọ gần ngay đấy. Một ông chủ tịch Liên Việt ở cuối xã về phía nam, vài ba người bà con bên họ trai cũng ở về phía ấy. Hải lại ở phía bắc Anh chào mọi người, ra về trước. Ra đến ngoài cổng anh còn nghe tiếng cười nói ầm ĩ của một người lính. Thực là khó chịu. Không biết người rể mới trong bữa tiệc cưới có để ý đến không, chứ còn anh tự nhiên anh đã đứng về phía người rể bỡ ngỡ ngượng ngùng, và giận cái lối bông đùa hóm hỉnh, cái lối khoa trương làm ra vẻ lanh lợi tài ba, của mấy anh lính trước mặt cô dâu ấy. Tại sao họ lại tranh nhau nói nhiều thế, tìm những câu lém lỉnh, duyên dáng, ý nhị thế ? Đêm Xuân Trăng Sáng NXB Thời Mới 1965 Võ Phiến 167 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1iUW984hXtqnf9t-JYBO8iBiYzPX8LbWhhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1